Cử nhân Luật thành người chữa bệnh theo phương pháp mới (Kỳ 24)
Lấy bản thân làm thí nghiệm, cử nhân Luật trở thành người chữa bệnh theo phương pháp mới
Trong đời mình, anh Mạnh tự thấy rằng Diện chẩn là gì đóng 1 vai trò đặc biệt. Thứ nhất, phương pháp chữa bệnh này đã từng cứu mạng khi anh rơi vào tình trạng tuyệt vọng. Thứ 2, chữa bệnh cho mọi người bằng Diện Chẩn đang là công việc chính của anh hiện nay, dù anh đã có bằng cử nhân Luật.
Vừa làm luận văn, vừa chữa bệnh thận
Sau khi tìm hiểu về trường hợp anh Lê Đức Nghĩa được điều trị ổn định sau chấn thương tiểu não do tai nạn giao thông (đã đăng trên báo Người Giữ Lửa số trước), chúng tôi tìm gặp người đã trực tiếp chữa bệnh cho anh Nghĩa. Đón chúng tôi là 1 người đàn ông vừa bước qua tuổi 30, dáng người dong dỏng và nụ cười thân thiện. Anh tự giới thiệu: “Tôi là Nguyễn Huy Mạnh, năm nay 33 tuổi, quê ở Hải Dương. Việc tôi chữa bệnh cho anh Nghĩa và đạt kết quả như bây giờ đung là 1 sự đặc biệt. Nó đặc biệt chẳng kém gì việc tôi tự chữa cho mình bằng Diện Chẩn cách đây gần chục năm”.
Hồi bấy giờ, tức là đầu năm 2004, anh Mạnh đang theo học năm cuối tại đại học Luật Hà Nội. Tháng 1/2004, trong đợt nghỉ tết nguyên đán, anh Mạnh bỗng thấy cơ thể nặng nề 1 cách kỳ lạ,chân, tay, bụng và mặt đều “béo” lên rõ ràng. Ban đầu, gia đình chỉ cho rằng anh Mạnh ăn nhiều vào dịp tết nên tăng cân 1 cách bất thường. Tuy nhiên, càng lúc anh Mạnh càng thấy mệt mỏi, cơ thể cứ phồng mãi lên như quả bóng bay. Anh đến bệnh viện tỉnh để khám mới phát hiện ra thận đã phù rất lớn. Ngay lập tức, bác sỹ ký giấy chuyển anh lên bệnh viện tuyến trên để điều trị.
Anh Mạnh nằm viện ở Hà Nội 4 tháng. Dù được cho uống nhiều thứ thuốc, bệnh thận cấp tính của anh vẫn không có dấu hiệu thuyên giảm, cơ thể có lúc phù nặng nề đến mức bác sỹ không thể lấy ven được. Lúc nào anh cũng có cảm giác mệt mỏi, không thể ăn uống bình thường.
Trong thời gian đó, anh Mạnh đang nghỉ học tại trường để thực hiện luận văn tốt nghiệp. Vừa phải chữa trị căn bệnh nặng, anh Mạnh còn phải bỏ nhiều công sức cho việc hoàn thành luận văn. Chính vì thế, tình hình sức khỏe của anh diễn biến không khả quan. Tháng 6 năm đó, anh được bố mẹ “sốc nách” đến trường để bảo vệ luận văn. Ngay khi hoàn thành buổi bảo vệ luận văn, anh được đưa thẳng trở lại bệnh viện.
Tuyệt vọng vì bệnh viện trả về
Được nghỉ nghơi sau khi bảo vệ tốt nghiệp, thể trạng của anh Mạnh có phần tiến triển tốt. Tháng 7/2001, gia đình xin cho anh về nhà điều trị ngoại trú. Giọng nói nhỏ nhẹ, anh Mạnh nhớ lại: “Về nhà được 3 ngày thì tôi thấy người khó chịu, đêm nằm khó thở, phải ngồi dậy. Như thế thì đỡ hơn 1 chút nhưng nằm xuống là lại bị. Đến đêm thứ 2 thì không chịu được nữa, tôi nói với mẹ là tôi đau ở phổi, hít thở rất khó. Sáng hôm sau, gia đình đưa tôi lên phòng cấp cứu ở bệnh viện 103. Lên đó, người ta cho thẳng vào khoa thận vì mình có tiền sử bệnh thận. Bấy giờ, tôi vẫn đau lắm, không chịu được, cứ vật vã, túm giường túm chiếu. Gọi cấp cứu nhưng bác sỹ không dám tiêm giảm đau. Tôi năn nỉ bác sĩ cứ tiêm cho tôi mũi giảm đau, vì đau lắm, không thể chịu được. Bác sĩ bảo: “Quái lạ,anh này bệnh thận mà đau kiểu này thì chưa thấy bao giờ”. Người ta vẫn không tiêm giảm đau vì sợ mất triệu chứng của bệnh thì nguy hiểm”.
“Tôi đau đến ngày thứ 10 thì mấy khoa gồm thận, tiết niệu, phổi cùng hội chẩn. Bên khoa phổi người ta cho đi chụp cắt lớp (trước đấy đã chụp phim thường, không phát hiện ra điều gì). Chụp cắt lớp thì thấy 2 lá phổi của tôi nó rỗ như tổ ong, những lỗ hổng to bằng quả chanh. Bác sĩ xem hồ sơ bảo do tôi điều trị kháng sinh liều cao, dài ngày quá nên cơ thể không đào thải được nên bị như thế. Tôi được chuyển sang khoa phổi để điều trị. Điều trị hơn 1 tháng trời thì phổi của tôi ổn định, lúc đấy lại quay lại khoa thận. Thời điểm ấy, tôi bệnh nặng lắm, người chỉ còn da bọc xương, cân nặng hơn 40 kg. Lúc nằm cấp cứu ở khoa phổi, bác sĩ tiên lượng cũng xấu, người thân đến thăm ai cũng khóc, mẹ tôi tưởng tôi sẽ “toi”, không còn hi vọng gì”- giữ nụ cười lành lẽ trên môi, anh Mạnh kể.
Khoảng tháng 9/2004, sau khi nằm viện hơn 2 tháng, bác sĩ gặp gia đình anh Mạnh và khuyên anh về nhà tự chữa trị. Anh cười chua chát: “Họ nói khéo là về chữa thuốc nam với hi vọng đẩy ùi căn bệnh viêm thận cấp tính. Gia đình đi hết Bắc Ninh, Hưng Yên, thậm chí cả trong nam, ai mách có bài thuốc Nam nào chữa hay cũng đi hết. Một lần, người nhà của anh còn tìm lên tận Sơn La, thuê xe ôm đi vào rừng để cắt thuốc của 1 ông lang người dân tộc. Đáng tiếc tất cả đều vô hiệu.
Tìm thấy hi vọng sống nhờ Diện Chẩn
Cơ thể yếu, phải nằm 1 chỗ, anh Mạnh bỗng dưng lại có rất nhiều thời gian để nghiên cứu sách vở. Anh nhờ người thân tìm mua các loại sách về y học cổ truyền, sách thuốc và đọc miệt mài. Trong những ngày tháng tìm hiểu các phương pháp chữa bệnh, anh Mạnh đã biết đến Diện chẩn.
Vẫn lời anh Mạnh: “Tôi đọc các cuốn sách về Diện Chẩn, thấy rằng phương pháp này rất mới lạ và không biết áp dụng thế nào cả. Tôi liền viết 1 bức thư dài gửi cho GS.TSKH Bùi Quốc Châu kể rõ bệnh tình của mình. Thầy xem thư và phúc đáp, nói rằng Diện Chẩn có thể chữa được bệnh cho tôi. Đồng thời, thầy gửi cho tôi nhiều tài liệu, sách vở hướng dẫn thực hành Diện Chẩn. Tôi đọc hết, học thuộc vị trí các sinh huyệt, các phác đồ. Sau đó, tôi tự áp dụng Diện Chẩn để chữa bệnh cho mình. Tôi dùng cây dò cao theo các phác đồ đã được ghi trong sách. Mỗi lần cào mấy chục lượt. Sau 3 tuần, tôi thấy người khác hẳn. Trong hơn 2 năm trước đó, cơ thể tôi- đặc biệt là mặt, chân và bụng- luôn ở trong trạng thái phù. Nhưng sau 3 tuần thực hành theo Diện Chẩn, mặt, chân và bụng tôi xẹp xuống, không phù nữa. Ngoài ra, trong quá trình trị bệnh, tôi phải ăn nhạt hoàn toàn. Khi điều trị bằng Diện Chẩn rồi, tôi đã ăn được chút muối. Tôi kiên trì chữa bệnh bằng cách ấy hơn 1,5 tháng thì đi bệnh viện kiểm tra. Kết quả cho thấy chỉ số protein trong máu của tôi trở về âm, nghĩa là giống như người khỏe mạnh. Tôi rất vui mừng”.
Bị bệnh từ năm 2004, tự chữa khỏi vào năm 2007, anh Mạnh vẫn tiếp tục nghiên cứu Diện Chẩn thông qua sách vở. Khi khỏi bệnh, anh đã xin vào làm việc tại 1 văn phòng công chứng ở thành phố Hải Dương. Tuy nhiên, công việc không làm anh quên niềm đam mê với phương pháp chữa bệnh đã cứu mạng mình. Vì thế, năm 2012, anh quyết định nghỉ làm và vào thành phố Hồ Chí Minh để tìm gặp GS.TSKH Bùi Quốc Châu. Anh đã theo học Diện Chẩn (khóa 121) tại số 16 Ký Con (quận Phú Nhuận, Tp.HCM). Nhờ đó, anh Mạnh có những hiểu biết mang tính hệ thống và đầy đủ về Diện Chẩn.
“Kể từ khi theo học Diện Chẩn một cách chính thống, tôi đã bị thuyết phục tuyệt đối”- anh mạnh chia sẻ- “Sau khóa học, tôi trở về Hải Dương và quyết tâm theo đuổi việc chữa bệnh cho mọi người bằng Diện Chẩn. Tôi muốn phổ biến phương pháp này cho mọi người như là lời cảm ơn cứu mạng đối với Diện Chẩn”.
Hiện tại, anh Mạnh đang có 1 cuộc sống đáng ngưỡng mộ. Sau khi khỏi bệnh, anh đã lập gia đình với 1 cô giáo xinh đẹp vào tháng 10/2013, và có 1 cô con gái hơn 1 tuổi.
Hoài Sơn (Báo Người Giữ Lửa)DienChanViet.Com