Tự cầm máu ngay tại chỗ
Cuối năm 1986, tôi như một con chim mới ra ràng. Vừa được thầy B.Q.Châu tuyển vào làm việc chung ca chiều 2-4-6 với ông. Vừa mừng vui vừa lo lắng vì hiểu biết về y học chưa có gì, kinh nghiệm sử dụng DC cũng ít ỏi. Tôi hay la cà ra 19 bis Phạm Ngọc Thạch xem các anh chị đi trước làm việc để học hỏi thêm. Sáng hôm đó, tôi đang ngồi xem anh Thành (là cựu SQ trợ y của QL.VNCH) làm việc thì nghe ngoài sân ồn ào hẳn lên.
Chạy ra, tôi thấy một thanh niên mặc bộ đồng phục công nhân, bàn tay trái đầm đìa máu, hốt hoảng kêu “mấy thầy ơi…cứu em với”. Anh Thành cũng chạy ra ngay sau lưng tôi, anh nói : “nắm chặc cổ tay lại, đưa vào vòi nước rữa…ông Minh bấm bộ cầm máu cho ổng đi”. Rồi anh vào bàn làm việc tiếp vì BN khá đông đang chờ. Tôi và anh công nhân ấy làm theo lời anh Thành. Sau khi máu trên bàn tay anh ta đã trôi sạch. Các ngón tay tôi vẫn chưa dám rời khỏi mặt anh. Một vết thương dài suốt bề ngang của 4 ngón tay trỏ,giữa,áp út và út sâu đến thấy xương trắng hiện ra trước mắt tôi. Máu đã ngưng. Tôi bảo anh mở bàn tay mặt đang nắm chặc cổ tay trái từ từ từng chút một. Cho đến khi anh bỏ hẳn bàn tay mặt ra, máu vẫn không thấy chảy. Thật là kỳ diệu.