In bài này

Thời Diện Chẩn -03- Chữa cận thị bằng diện chẩn

 GS.TSKH Bủi Quốc Châu -  Với tâm ngôn diện chẩn

                Ảnh GS.TSKH Bủi Quốc Châu                 Với tâm ngôn diện

Nguyễn Đăng Kỳ

I. Thông tin về chữa cận thị bằng Diện Chẩn :

      Tôi chữa cận thị cho học sinh, sinh viên từ năm 2001 đến nay đã hơn 10 năm. Kết quả chữa cận thị bằng Diện Chẩn tôi đã viết chi tiết trong bài Suy ngẫm về Diện Chẩn và mười năm rào cản không nhắc lại làm mất thì giờ của quý vị.

Việc tôi không có bằng cấp ngành y, chữa bệnh không dùng thuốc , rồi lại chữa cận thị lúc đó mọi người đều không tin cho là trò bịp, có người khuyên tôi “Cận thị là tật khúc xạ không chữa , ông dừng lội ngược dòng”, các cơ quan công quyền, cơ quan chuyên môn của tỉnh, huyện, xã đã vào cuộc kiểm tra nhiều lần. 

Hiệu quả chữa bệnh nói chung, chữa cận thị nói riêng thật kỳ lạ, hiển nhiên, không thể bác bỏ. Liên hiệp các hội khoa học kỹ thuật tỉnh Thái Bình khen thưởng tôi về thành tích “Ứng dụng Diện Chẩn để chữa bệnh đạt kết quả”.

 Rồi báo chí vào cuộc. Hai thanh niên đeo kính trắng, xách ca táp tới nhà xin tư vấn chữa cận thị. Tôi vui vẻ tiếp, hỏi gì trả lời ngay, vô tư không phải suy nghĩ, có sao nói vậy, thành thật thắng thắn. Mấy ngày sau người Hà Nội đến nhà tôi chữa cận. Họ cho xem bản photo báo ”Viet nam net” bài “Chuyện lạ ở nhà ông Kỳ bấm huyệt”. Hoá ra hai phóng viên bí mật tiếp cận điều tra.

Phóng viên báo “An Ninh Biên Giới” đến UBND xã xuất trình GGT của tổng biên tập, yêu cầu được giúp đỡ. Ông phó chủ tịch và hai an ninh đưa phóng viên đến nhà  trực tiếp nghe phỏng vấn. Các vị khách được nghe tận tai và nhìn tận mắt hiệu quả kỳ diệu của Diện Chẩn. Bài “Thực hư chuyện Diện Chẩn chữa bách bệnh ở Thái Bình” đã đưa rất nhiều người bệnh ở xa đến nhà tôi.

Phóng viên báo “Gia đình và xã hội ” cũng được UBND xã ưu ái, trọng thị, đã được người bệnh ở nhà tôi trả lời mọi câu hỏi. Anh còn đến tận nhà người bệnh để kiểm chứng tư liệu. Bài ”Diện Chẩn thần y” còn có phụ đề “Lương y có bàn tay vàng”, người bệnh hoan hỷ đưa đến tận nhà cho tôi đọc.

Mới đây báo “Đầu tư và phát triển” có bài “Gian nan Diện Chẩn” tác giả Bùi Minh Phương khen tôi là “Cứu tinh của người cận thị”. Còn dân chúng thì sao? . Những ai chưa đến với Diện Chẩn không tin vẫn cho là bịa, là vô lý, những ai đã đến với Diện Chẩn rồi thì sùng bái. Phương ngôn có câu: “Đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ”. Hãy nghe tiếng nói của bé gái 10 tuổi, Doãn Nhật Hà (ở Tiên Lữ Hưng Yên). Cháu viết bài thơ:

­

Cháu bị cận thị độ ba
Nhờ ông Diện Chẩn nhìn xa được rồi
Ông tiên thì ở trên trời
Ông Kỳ ở giữa biển người bao la
Cháu Hà viết tặng bài ca
Yêu ông cháu gọi ông là ông tiên.

Cháu trai 11 tuổi: Đỗ Văn Duy ở Đồng Tiến, Quỳnh Phụ, Thái Bình viết:

Ông quý người mắt kém
Ông yêu người mắt tinh
Ông cảm tình bà béo
Ông thương các bà gầy
Ông cụt ba ngón tay
Ông chữa bệnh thật hay
Ông chữa cận thật tài
Ông hiền như ông bụt.

Cháu Bùi Ngọc Tuân, 15 tuổi, học sinh THCS Lê Hồng, Thanh Miện, Hải Dương viết:

Kính cận cháu ghét cháu hận
Nhưng thật vui mừng số phận đổi thay
Cấp 3 thi xong năm ngày
Nghe người giới thiệu đến ngay ông Kỳ

Cháu phải đến khẩn là vì
Năm năm đeo kính làm gì được đây
Thuốc nam, thuốc bắc, thuốc tây
Chẳng ở đâu chữa, kính dày, dày thêm

Xôn xao trong nhà, ngoài thềm
Hàng trăm bạn cận khắp miền quê xa
Cháu cố len vào trong nhà
Và điều kỳ diệu xảy ra thật rồi

Cây dò huyệt chỉ nhỏ thôi
Ông Kỳ ấn nhẹ mắt thời sáng ra
Ba tuần khỏi cận về nhà
Đoạn tuyệt với kính thật là mừng vui
Cháu yêu ông nhất trên đời
Chúc ông mạnh khoẻ cứu người dài lâu.

Cháu: Nguyễn Thành Duy, 22 tuổi, sinh viên ở An Hiệp, Quỳnh Phụ, Thái Bình viết:

“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Công ông cho mắt sáng ra
Nhìn đời tươi đẹp ai mà dám quên
Chúc ông tài đức vững bền
Chữa người cận thị mọi miền nước non.

Cháu: Đường Thu Vân, sinh viên , Quê ở Thất Khê, Lạng Sơn viết:

… Hôm nay cháu trở về
Nhìn quê hương xứ Lạng
Bằng đôi mắt sáng trong
Thấy sung sướng vô cùng

Như có ai rửa sạch
Từng ngọn cỏ, lá cây
Rửa sạch cả làn mây
Suối róc rách quanh đây
Nghe trong veo mới lạ
Bỏ kính ra sướng quá
Cháu ơn ông suốt đời.

 Các vị phụ huynh học sinh, sinh viên tặng tôi hơn 200 bài thơ, bài nào cũng rất tâm huyết, ngợi ca Diện Chẩn. Cô giáo Ánh Duyên, số nhà 42, tổ 52, khu 5, phường Cao Thắng, Hạ Long, Quảng Ninh, ví nhà tôi như một con tàu, cô viết:

Chuyến tàu đông quá vậy
“Bụng” con tàu đã to
Chỉ có lũ học trò
Còn lèn thêm mấy đứa

Tàu không còn sức chứa
Mà cứ lấn mãi vào
Dồn toa tàu chật cứng…
…Thương cho người đang đứng
Nắng đổ lửa ngoài sân
Các cháu chẳng phân vân
Cứ dồn toa hết cỡ…

Con cháu khỏi cận ra về, ông bà cha mẹ mừng vui bộc bạch nỗi lòng:

Cháu tôi ở tận biển trời (Vũng Tàu)
Có đôi mắt cận lâu rồi mà lo
Bỏ kính ra mắt như mù
Còn bé đã vậy lớn rồi ra sao

Tin đồn cận thị khỏi nhiều
Tôi liều điện gọi Vũng Tàu ra ngay
Thầy chẩn trị 30 ngày
Không tiêm, không uống, mừng thay khỏi rồi
Thái Bình mới có ông thôi
Diện Chẩn tuyệt vời, thật đáng ngợi khen
Mong sao lãnh đạo cấp trên
Đào tạo thêm nhiều thầy giỏi như ông. 

Vâng! “Diện Chẩn tuyệt vời”. Đúng như câu thơ của ông Trần Văn Chủ ở Điệp Nông, Hưng Hà đã viết.

Hơn 10 năm qua, tôi đã chữa thành công nhiều loại bệnh, chữa khỏi cận thị cho cả ngàn học sinh, sinh viên.

Tôi nhận ra: Ở đời có cái sai được truyền bá nhiều năm không dễ gì gạt bỏ, có cái mới nảy sinh rất hay, rất tốt không dễ gì được chấp nhận ngay. Tôi đã lội ngược dòng. Sóng đã xô, nước đã cuốn, tôi không ngã, đã tới đích, đã trụ vững hơn 10 năm. Cũng nhờ hơn chục năm học và làm Diện Chẩn tôi mới hiểu được Diện Chẩn tuyệt vời: Có thể “Biến cái khó thành cái dễ, biến cái phức tạp thành cái đơn giản, biến cái không thể thành cái có thể”.hay như lời GSTSKH Bùi Quốc Châu thường nói “Biến người bệnh thành thầy thuốc ”.

Trước mắt khó khăn còn nhiều, thách thức còn lắm nhưng tôi tin ngày nay người học và làm Diện Chẩn đã đông. Nhiều lương y Diện Chẩn tâm huyết với Việt Y đạo đang miệt mài chữa cận thị. Đội ngũ người lội ngược dòng đang lớn mạnh. Diện Chẩn nhất định sẽ thăng hoa, Việt Y đạo nhất đinh sẽ là niềm tin, vinh dự, tự hào của người Việt. Tôi tin tưởng ở tương lai tươi sáng. Tôi đã và đang miệt mài học, làm Diện Chẩn, đang miệt mài chữa cận thị cho học sinh, sinh viên.

Giải pháp chữa cận thị của tôi như thế nào?

II.  Giải pháp chữa cận thị:

A .  Phác đồ chữa cận thị:

Những người cận đầu tiên tôi chữa theo phác đồ của lương y Trần Dũng Thắng ở TPHCM:

+ 34, 6

+ 34, 1, 127

+ 267, 130, 3, 358

và lăn quanh mắt. Phác đồ này hiệu quả nhanh nhưng gặp người cận nặng (4 hay 5 điốp trở lên) thì chưa đủ mạnh.

Sau đó tôi may mắn được gặp lương y Trần Cẩm ở 3B Đặng Thái Thân, Hà Nội. Ông có biệt tài chữa bệnh về mắt bằng Diện Chẩn.. Ông có cảm tình với tôi, giảng giải cho tôi rất nhiều điều. Tiếc là ông mắc bệnh hiểm nghèo, quy tiên quá sớm. Kính trọng và biết ơn ông, tôi đã suy ngẫm kỹ và đem những hiểu biết mà ông truyền dạy phục vụ nhân dân. Phác đồ chữa cận thị ông  cho là: 4, 8, 20, 12, 13, 65, 100, 131, 130, 267.34, 267, 358, 423, 180,Ê Minh, Đại Trùy, Tam âm giao, Túc Quang Minh, Nội Quan, Hợp Cốc.(Phác đồ trên có Sinh huyệt 4 là Sinh huyệt 46 được viết tắt. Sau này còn có Sinh huyệt 2 là Sinh huyệt 24 được viết tắt cho dễ nhớ.)

Tôi không có nghiệp vụ đông y, không biết Đại trùy, Tam âm giao, Túc quang minh ở đâu nên bỏ qua, chỉ dùng sinh huyệt của Diện Chẩn với Nội quan, Hợp cốc, Phong trì thôi kết quả vẫn tốt nên đã kiên nhẫn vận dụng suốt 10 năm.

Gặp trường hợp quá nặng, tôi kết hợp cả 2 phác đồ của L.Y Trần Cẩm và LY Trần Dũng Thắng. Thấy chậm hiệu quả thì tôi bổ sung thêm 2,4,65,130,175 và Sinh huyệt không có số ở khu vực giữa 131 với 358. (Sinh huyệt không có số là do dùng cây dò huyệt truy tìm điểm báo đau phát hiện ra. Khi dùng Sinh huyệt không số tôi luôn thận trọng hỏi người bệnh có thấy nhói đau mới là đúng. ) Những phác đồ trên nếu người cận đơn thuần thì khỏi, nhiều người khỏi rất nhanh. Còn những người cận lại có bệnh về mắt kèm theo như: Teo thần kinh thị giác, Viêm thần kinh thị giác, Viêm võng mạc, Xuất huyết võng mạc, Trắng giác mạc … thì việc xử lý sẽ phức tạp hơn (sẽ nói kỹ ở phần sau).

B . Trình tự chữa cận :
1/ Tác động vào sinh huyệt:

Dùng cây dò huyệt chấm dầu cù là hoặc dầu Bạch hổ day ấn 15 đến 20 lần vào mỗi Sinh huyệt theo thứ tự của phác đồ. (Tôi cố ý chấm dầu để sát trùng que dò, bôi trơn, lưu ấm nóng cho Sinh huyệt thay vì dán cao Salonpas).

Chữa bệnh bằng Diện Chẩn tôi rất tâm đắc chữ TUỲ thầy Châu đã dạy. Chữa mắt cũng vậy. Bệnh nhẹ mà dùng phác đồ mạnh thì tốn thời gian day ấn, gây khó chịu cho người bệnh, nhất là các cháu nhỏ. Nếu bệnh nặng mà dùng phác đồ nhẹ thì lâu khỏi hoặc không khỏi. Tuỳ người bệnh, tuỳ tình trạng bệnh mà chọn phác đồ, hình thức tác động … sẽ có kết quả theo ý muốn. Với trẻ ở tuổi mẫu giáo đã cận, tôi vẫn chữa nhưng không chấm dầu (cay, nóng làm cháu sợ), ấn nhẹ phơn phớt (tránh đau); vừa làm, vừa nịnh, có lúc vừa làm vừa kể chuyện cổ tích gây hứng thú, các cháu không sợ rồi thích thú, hợp tác chữa bệnh và cũng thành công.

2/ Ép giác mạc:

Dùng con lăn bi sừng tròn nhẵn lăn dọc mắt từ trái sang phải. mỗi mắt 10 tiếng đếm, thứ tự như sau:

+ Mắt trái từ 1 đến 10 tiếng đếm

+ Mắt phải từ 11 đến 20 tiếng đếm, quay lại Mắt trái từ 21 đến 30 tiếng đếm.

+ Mắt phải từ 31 đến 40 tiếng đếm, Mắt trái từ 41 đến 50 tiếng đếm.

+ Mắt phải từ 51 đến 60 tiếng đếm

(Nghĩa là 60 giây chia đều cho 2 mắt, mỗi mắt 30 lần cách quãng).

Lăn nhanh, đếm chậm, lăn nhẹ nhàng êm ái, chỉ lăn để ép giác mạc, tuyệt đối không day tròn vì nếu day tròn có nguy cơ tổn thương giác mạc lại không tốt.

3/ Tác động vào đồ hình:

Học Diện Chẩn tôi tâm đắc 8 chữ vàng: Đồ Hình, Sinh huyêt, Đồng Ứng và Linh Động. Lúc đầu tôi không hiểu tại sao thầy Châu lại đặt 2 chữ Đồ hình lên trước, cứ tưởng sắp thế cho dễ đọc, dễ nhớ. Sau này thực hành chữa bệnh tôi mới thấy 2 chữ đồ hình thật giá trị. Nhiều lần chỉ một đồ hình phù hợp người bệnh khỏi tức thì mà không cần phải bấm hàng chục Sinh huyệt theo phác đồ kinh nghiệm. Những trường hợp như thế người bệnh thường tròn mắt nhìn tôi và thốt lên “Thuốc tiên” rồi sung sướng ra về. Bởi vậy mới có người làm thơ tặng:

Bàn tay thầy, bàn tay tiên
Thầy chẩn trị huyệt khỏi liền lạ thay … 

Tôi rất vui không phải vì được tặng thơ mà cảm giác như ngày xưa ở chiến trường nổ phát súng một tên giặc ngã. “ Mỗi viên đạn một quân thù”, chiến công như thế dễ gì lập nên. Việc này nói ra người chưa biết gì về Diện Chẩn sẽ không tin cho là khoác lác. Những ai đã làm Diện Chẩn thuần thục , nhuần nhuyễn thì đó là điều kỳ diệu, niềm vui đến bất ngờ, hứng khởi dâng trào, mệt mỏi tan biến, trí tuệ thăng hoa, sức mạnh vượt trội có khả năng vượt lên chính mình, vượt qua mọi rào cản, mọi sự đố kỵ hẹp hòi,  quan liêu, bảo thủ.

Tôi đã thường có cảm giác như thế khi chữa bệnh bằng Diện Chẩn và cả khi chữa cận thị.

Chữa cận thị cũng rất cần đồ hình, chỗ khác nhau là nếu dùng đúng đồ hình thì mắt sáng ngay, sáng nhanh chứ không thể khỏi tức thì, giác mạc chỉ xẹp dần dần cho tới khi trở lại như thuở ban đầu cha mẹ cho.

Diện Chẩn có đồ hình về mắt ở trán, ở cổ, ở lưng, ngực, trên bàn tay, bàn chân, ngón tay út … Cái khó là cũng một đồ hình có thê phù hợp với người này lại không phù hợp với người khác. Sử dụng đồ hình hiệu quả hay không là còn tuỳ thuộc vào sự chiêm nghiệm của mỗi người.

4/  Mátxa mắt:

Dùng con lăn đồng lăn quanh ổ mắt. (Không lăn trực tiếp vào mắt, dễ gây tổn thương giác mạc). Lăn quanh ổ mắt cần nặng tay hơn, thời gian không hạn chế. Mục đích là đưa máu lên nuôi mắt và cũng là để tác động vào những Sinh huyệt quanh mắt giúp cho mắt nhanh sáng. Mỗi ngày có thể mátxa mắt nhiều lần, nhưng tốt nhất là cách một giờ lại mátxa. Lăn mắt, mátxa mắt các cháu lớn có thể tự làm, các cháu quá nhỏ thì phụ huynh phải làm thay.

5 . Hơ ngải cứu:

Tôi hướng dẫn các cháu và phụ huynh các cháu hơ ngải cứu vào đồ hình mắt ở 2 bàn tay, bàn chân, ngón tay út và hơ ngải cứu vào vị trí đồng ứng mắt như mắt cá tay, mắt cá chân. Kinh nghiệm của tôi là chỉ cần hơ ở bàn tay, ngón tay út và mắt cá tay là đủ. Hơ nhiều chỗ các cháu không thích, làm qua loa hoặc dí sát gây bỏng lại không tác dụng.

Mỗi vị trí yêu cầu chỉ tối đa 2 phút, mỗi ngày cũng chỉ 4-5 lần là đủ.

Điều cần lưu tâm là dùng ngải cứu tốt. Nguyên liệu chủ yếu là cây ngải cứu, hồi quế. Ngày nay người chữa bệnh bằng Diện Chẩn đã đông, nhu cầu ngải cứu nhiều. Tôi đã quan sát thị trường ngải cứu thấy rằng cần cảnh giác. Do nhu cầu lợi nhuận có cơ sở cho ra sản phẩm đẹp mã, quảng cáo hay nhưng nguyên liệu không bảo đảm, nhiều mùn cưa, phẩm màu, không chất lượng.

6 / Tập nhìn xa:

Mục đích tập nhìn xa là để khôi phục khả năng tự điều chỉnh của mắt.

Việc làm này ít ai để ý nhưng tôi thấy rất hữu ích cho người cận. Tôi yêu cầu các cháu ban ngày lúc rảnh rỗi cần tìm chỗ mát phóng tầm mắt nhìn thật xa. Con chim bay, con chuồn chuồn bay .. cứ nhìn theo hút tầm mắt. Ban đêm tập đếm sao (không nheo mắt). Phụ huynh các cháu nhỏ tuổi có sáng kiến: Sắm cho các cháu cái cần câu có cái phao nổi trên mặt nước quẳng ra xa. Cá cắn câu, phao  nhấp nháy, cháu rất thích, câu được cá càng thích và mắt được cải thiện. Có vị sắm cho cháu cái nỏ cao su, trời chiều mát mẻ rủ cháu đi bắn chim. Muốn bắn chim phải đi tìm. Cặp mắt ngó nghiêng cây cối, chẳng bắn được chim nhưng thư dãn, tập nhìn xa. Tập mà chơi, chơi mà tập rất thú vị, chỉ yêu cầu phải có người lớn kèm tránh tai nạn xảy ra.

7/ Kiêng cữ:

Để chữa cận, tôi yêu cầu các cháu bỏ kính. Lúc đầu phụ huynh không thông, tôi phải giải thích: “Càng đeo kính độ cận càng cao, chưa thấy ai đeo kính mà khỏi cận, con cháu các vị đã thay bao nhiêu cặp kính rồi. Mỗi lần thay là một lần tăng độ, đúng không? Tin tôi, bỏ kính ra tôi chữa  cho khỏi cận”. Tôi đã thực hiện được lời hứa. Bây giờ nhiều người đưa con đi chữa cận bằng Diện Chẩn đã tự cất kính ở nhà.

Tôi cũng yêu cầu muốn chữa cận thị phải nghỉ xem tivi, không chơi điện tử, nghỉ học hành, không đọc sách báo trong thời gian chữa. Tôi đã từng phạm sai lầm cho một số cháu cùng làng, xã vừa học, vừa chữa cả năm, độ cận chỉ giảm chứ không khỏi, nghỉ hè chỉ 20 ngày là khỏi mỹ mãn.

Khỏi cận rồi cũng phải nghỉ 5 đến 10 ngày nữa rồi mới trở lại sinh hoạt bình thường. Mục đích phải kiêng là để chống tái cận. Nếu không may tái cận, chữa lại vẫn khỏi nhưng tốn thời gian thêm.

Tôi cũng yêu cầu kiêng ăn cay, nóng như riềng, ớt, sả, tỏi, thịt chó … vì nhớ câu “Vượng hỏa mắt mờ”, cũng kiêng ăn lạnh như kem, đá, nước dừa, nước có ga công nghiệp, nước để trong tủ lạnh … đề phòng hại thận, thị lực cũng giảm.

8/ Phác đồ bổ sung nâng cao thể tạng:

Theo kinh nghiệm của LY Trần Cẩm thì cháu nào da vàng (gan kém)  dùng tam giác gan: 41,50,233; da xạm (thận suy) dùng 1,43,45,300,0; da bợt (huyết kém) dùng  127,63,50,39,37,43,0. Tôi còn phát hiện có cháu mắt ướt, có cháu mắt khô thị lực cũng giảm.

Trường hợp này tôi dùng phác đồ cườm nước cho mắt ướt, cườm khô cho mắt khô. Nếu không hiệu nghiệm tôi dùng phác đồ Tăng tiết dịch cho mắt khô, Giảm tiết dịch cho mắt ướt.

Có cháu hay xây xẩm (huyết áp thấp) tôi dùng bộ tăng huyết áp và bộ thăng.

Riêng về trị huyết áp cao thì chưa bao giớ phải dùng tới.

Có cháu lịm đi độ 1-2 giây, đó là triệu chứng thiểu năng tuần hoàn não. Sách Diện Chẩn có đầy đủ phác đồ chữa trị những chứng nói trên, tôi không chép làm mất thì giờ của quý vị.

Toàn văn phần II “Giải pháp chữa cận thị” là ý tưởng và cách thức xử lý của cá nhân tôi. Ở Quỳnh Phụ tôi là người đầu tiên và duy nhất chữa cận thị bằng Diện Chẩn, có khó khăn, có bế tắc không biết mạn đàm trao đổi với ai, nên tôi có sai sót, có hỏng việc cũng là lẽ thường. Điều đáng mừng là hơn 10 năm qua người khỏi cận càng đông, người không khỏi ít thôi và tuyệt đối an toàn. Người không khỏi độ cận vẫn không tăng, họ lên Hà Nội tới viện mắt TƯ, viện mắt quốc tế để khám ra bệnh rồi quay lại chữa. Chỉ khi khám ra bệnh, vừa chữa trị, vừa chữa cận mới khỏi.

III . Những tình huống phức tạp trong chữa cận thị:

Chữa cận thị bằng Diện Chẩn rất hay, rất vui và cũng lắm gian nan, nhiều tình huống phức tạp nếu không giải quyết  thì cận không khỏi triệt để. Trước đây tôi đã đôi lần nói người nghe không phản ứng gì nhưng sau đó tỏ thái độ nghi ngờ. Vậy nay với giấy trắng, mực đen. tôi nêu người thật, việc thật, tình huống cụ thể để bạn đọc có đủ tư liệu kiểm chứng, tự mình xây dựng niềm tin. Có tin mới quyết học, quyết làm, mới nhân rộng  được người chữa cận bằng Diện Chẩn.

1. Hè 2009 có cháu Nguyễn Văn Bách 18 tuồi  ở Minh Tân, Phù Cừ, Hưng Yên. Cháu cận nặng, mang kính 8 điôp, hai mắt lại đỏ sọng như cục tiết. Viện mắt TƯ kết luận là: “Xuất huyết võng mạc”. Kiểm tra mắt cháu xong tôi quyết định : Có chữa xuất huyết võng mạc mới chữa được cận thị. Liệu trình tôi chữa trị như sau:

-Cầm máu: (Chảy máu thì phải cầm máu ngay). Việc này  quá dễ, sách DC đã ghi:16,61,50,37,0 -Chống máu tụ: 156+,7+,50,3+,61+,290+,16+,37,41 Máu đã tụ thì phải viêm nhiễm, sưng nhức. Việc làm tiếp theo là:

-Tiêu viêm: 41,127,19,143 ;26,3,38

  hoặc: 41,50,60,61,85,29

-Giảm đau nhức: 37, 73, 127, 312, 104, 19, 3, 39, 45, 43, 300, 124, 34 Dùng đồ hình mắt ở trán, tai (rất đau).

Sau 2 tháng chữa trị, mắt cháu Bách khỏi cả 2 bệnh. Bố cháu là kỹ sư lâm nghiệp cho tiền để cháu ở nhà trọ chơi một tháng nữa, theo dõi mắt xem có diễn biến gì xấu không. Bách về đi học, bầy giờ là sinh viên trường đại học lao động và xã hội.

Với phác đồ trên, con gái ông Nguyễn Xuân Át ở thủ đô BecLin, cô giáo Trần Thị Minh Hồng ở trường TPCS Bắc Sơn, Hưng Hà, cũng được chữa khỏi.

Vợ chồng nhà giáo  Mai Văn Nam và Tạ Thị Phương có con gái được chữa khỏi bệnh, vui quá tặng tôi bài thơ dài có đoạn:

… Con tôi mắt đỏ
Nước chảy nhề nhề
Dỉ dính nhơm nhớp
Bệnh viện đi khắp
Tiêm uống đủ đầy

Bác sỹ bảo ngay
Đến 18 tuổi
Nếu bệnh không khỏi
Thì ra nước ngoài
Vợ chồng thở dài
Nhìn nhau ngao ngán

Nỗi niềm cay đắng
Dồn nén đã lâu
Nay đã may sao
Có thầy Diện Chẩn
Ông day ông ấn
Chỉ ở ngoài da

Thế mà lạ chư
aBệnh lui nhanh quá
Sáng còn đỏ sọng
Trưa đã nhạt màu
Đến sáng hôm sau
Trắng như chưa bệnh
Kệnh cộm tiêu biến

Dỉ thôi không nhoèn
Tôi thật ngạc nhiên
Không uống không tiêm
Vì sao bệnh khỏi
Suy đi nghĩ lại

Thì ra thế gian
Rộng lớn vô biên
Chuyện lạ không hiếm
Tôi quá thiển cận
Chưa nhận ra thôi
Chữa bệnh như chơi
Chuyện thật như bịa

Nếu chỉ nghe kể
Thật chẳng ai tin
Đã tận mắt nhìn
Tâm phục khẩu phục … 

2. Cháu Trần Thị Hương, sinh viên năm thứ 4 trường ĐHQG Hà Nội, con gái bác sỹ Trần Văn Hạnh, giám đốc bệnh viện huyện Đông Hưng. Cháu bị cận mang kính 4 điôp. Cháu được mẹ là bà Nguyễn Thị Hiền, cán bộ của phòng LĐTBXH huyện đưa đến với Diện Chẩn. 20 ngày đầu chữa trị thuận lợi, thị lực từ 1/10 tăng lên 7/10. Ngày 21 cháu bảo tôi đêm qua nhìn 1 ông trăng thành 8 ông trăng. Chuyện gì lạ thế? Tôi đang băn khoăn thì bác sỹ Nguyễn Hồng Vy ở Diệp Nông (Hưng Hà) gọi điện tới yêu cầu giúp đỡ. Ông bị bệnh song thị, thuốc chữa không khỏi. Tôi rất quý bác sỹ Nguyễn Hồng Vi, ông không hề đố kỵ với phương pháp chữa bệnh mới. Nhờ Diện Chẩn ông được chữa khỏi nhiều bệnh: Viêm đaị tràng co thắt, Di chứng tai biến mạch máu não, Viêm họng, Thoái hóa đốt sống cổ, Sưng nhức răng. Con dâu ông được chữa khỏi viêm kết mạc, viêm giác mạc. Cháu nội ông được chữa khỏi cận thị. Nay ông bị bệnh song thị và sụp mí. Ông điện gọi, tôi phóng xe tới nhà giúp. Xong việc tôi đem chuyện một ông trăng thành 8 ông trăng hỏi. ông trả lời đó là biến chứng của bệnh song thị. Trên đường về, tôi băn khoăn” Biến chứng” là thế nào? Chợt nhìn lên đường điện hạ thế 6 sợi dây song song. Tôi bừng tỉnh. Thì ra mình chưa thấm nhuần lời thầy Châu dạy “Một là tất cả, tất cả cũng chỉ là một”. Nhìn một vật thấy 2 hình là bệnh song thị. Nhìn một ông trăng thấy 8 ông trăng cũng chỉ là song thị mà thôi.

Về đến nhà tôi hăm hở chữa song thị cho cháu Hương. Bẩy ông trăng biến mất nhưng thị lực vẫn 7/10. Buồn quá, tôi bảo cháu Hương về xin bố mẹ cho đi khám bệnh về mắt. Hai ngày sau cháu cho tôi xem kết luận của GSTS ở viện mắt TƯ: “Teo TK”. Tôi suy ra là teo thần kinh thị giác , phác đồ tôi dùng chữa trị là: 4, 4b, 73, 65, 131, 290, 217, 267, 355, 358.

Mắt cháu Hương sáng hẳn ra, thị lực 10/10, cháu chữa bổ sung 5 ngày nữa rồi về đi học. Cháu tốt nghiệp ĐH ra làm cô giáo dạy tiếng Anh ở Hà Nội , đã lấy chồng, có con, mắt vẫn trong sáng. Tôi biết ơn bố mẹ cháu Hương có niềm tin ở Diện Chẩn ngay từ đầu, chấp nhận cho con đi chữa, hợp tác tích cực để chữa cận cho con. Mẹ cháu chăm nuôi đầy đủ, thăm hỏi động viên thường xuyên, khám bệnh chu đáo …. Chữa khỏi cận cho cháu Hương tôi thu được nhiều kinh nghiệm. Sau này các cháu cận thị đến có cùng triệu chứng như cháu Hương tôi không yêu cầu đi Hà Nội khám, tiết kiệm thời gian và tiền bạc cho bố mẹ các cháu. Tôi cũng nhanh chóng giải tỏa được người bệnh.

3. Ông cán bộ tổ chức của phòng giáo dục huyện Ân Thi tỉnh Hưng Yên đưa con gái đến nhà tôi. Ông cho biết: Con gái ông cận thị nặng đòi sang Thái Bình chữa, ông không tin nhưng chiều con ông cho đi du lịch. “Bây giờ bố con tôi đã vào đây, xin ông nói rõ sự thật “. Tôi vui vẻ bảo ông: “Tất cả các cháu ngồi chật nhà tôi đều cận thị” ông hỏi “Tại sao không đeo kính?” thì các cháu sinh viên chữa cận trả lời thay tôi. Ông đề nghị khám trước cho con ông một lần. Tôi chiều ý ông, bảo con gái ông bỏ kính ra kiểm tra thị lực được 0/10. Cháu ngồi trước mặt tôi, tôi giơ một ngón tay cách 1mét, cháu không nhìn thấy. Căng 2 mi mắt cháu ra xem. Trời ơi! đồng tử quá to, không chần chừ tôi dùng ngay phác đồ mắt mờ gần như mù vì giãn đòng tử: 34,65,179,267,102,100,4,2.

Chẩn trị vừa xong cháu mở mắt ra nhìn quanh nhà rồi kêu lên “bố ơi mắt con sáng rồi”. Bỏ kính trên bàn làm việc của tôi, cháu chạy ra sân hớn hở nhìn trời, nhìn đất, nhìn cây trong vườn, nhìn các bạn cận, sung sướng như bắt được vàng. Bố cháu cảm ơn, xin về chuẩn bị tư trang sang trọ để chữa. Trường hợp này tôi cho rằng : Giãn đồng tử là thật, cận là giả. Đo thị lực rồi cắt kính, đeo kính vào thì cận giả thành cận thật. Cũng không ít trường hợp như thế này đâu.

Mới đây cháu Phạm Nguyên Phương, 9 tuổi, ở ngõ 562/59 phường Bưởi, Tây Hồ Hà Nội, con gái ông Phạm Văn Hòa công tác tại Viện Khoa học Việt Nam, thị lực cháu 0/10 cũng giãn đồng tử. Chỉ một ngày trị bằng Diện Chẩn theo phác đồ trên thị lực đã tăng 3/10. Giãn đồng tử chữa dễ và nhanh, chữa cận giả thành thật tốn khá nhiều ngày nhưng quyết tâm chữa vẫn khỏi.

4. Ông giám đốc C.ty Truyền hình cáp TPHCM có con trai bị cận. Vợ ông đọc bài báo: “Chuyện lạ ở nhà ông Kỳ bấm huyệt” bàn với gia đình cho con đi Thái Bình để chữa, gia đình không tin, không đồng ý. Bà mời được phóng viên nói chuyện trực tiếp, lúc đó gia đình mới tin, cho phép bà đưa con lên máy bay ra Bắc.

Ngày hôm ấy tôi gặp may lớn. Ông Nguyễn Xuân Phát ở khu 2 xã An Hiệp, Quỳnh Phụ cùng con trai là sinh viên Nguyễn Thành Duy đến với Diện Chẩn. Ông Phát bị bệnh viêm võng mạc, con trai ông cận thị. Đương nhiên là cha được chữa trước con. Lần đầu tiên gặp bệnh viêm võng mạc, tôi hồi hộp lo lắng. Sau vài phút thở âm dương khí công, tôi lấy lại bình tĩnh mạnh dạn chữa. Phác đồ như sau: -4, 355, 358, 45, 59, 73, 175

-Tăng cường chức năng gan: 50,41,233

-Tăng cường chức năng thận: 1,43,45,300,0 Tiêu viêm: 127,38,61,143 (Đã tinh giảm)

Thao tác vừa xong ông Phát tròn mắt nhìn tôi rồi thốt lên: “Thuốc tiên à?!”, lúc đến mắt mờ mịt, bây giờ bừng sáng, ông sướng quá ngồi bệt trên nền thềm xi măng xem tôi chữa cận cho con trai . Việc ông Phát giảm bệnh nhanh làm tôi hứng khởi, tôi cũng bấm bộ huyêt trên cho cháu Duy, không ngờ vừa xong cháu nhìn lên bức trướng mừng thọ mẹ tôi treo trên tường rồi quay lại cười rạng rỡ: “Ông ơi mắt cháu sáng hẳn ra, nhìn rõ cả mỏ con hạc rồi!”. Vừa đến lượt bé trai Sài Gòn, tôi đang hứng khởi cao độ, bấm luôn bộ huyệt trên. Bé Sài Gòn từ tốn ra ôm mẹ:’’Má ơi mắt con sáng rôì”. Tôi hồi hộp quá, tim loạn lên phải ngồi thở một lúc. Bình tâm trở lại tôi mới giật mình. Sao lại chữa viêm võng mạc cho cả ba ?  Hóa ra cả 2 cháu cận cùng có gốc bệnh là viêm võng mạc. Tôi im lặng vừa  bấm trị cận vừa bấm trị viêm võng mạc, không dám nói cho phụ huynh các cháu biết chuyện, sợ hoang mang. Năm ngày sau bé Sài Gòn được mẹ đưa đi Hà Nội tới viện mắt TƯ khám, kết luận hết cận. Bà quay lại nhà tôi cám ơn rồi gửi tôi một khoản tiền tài trợ cho bé gái ở thôn Hải An, xã Quỳnh Nguyên. Bé gái này nhỏ tuổi, nhà nghèo, đi chữa cận mà không được mẹ mua cho ăn quà sáng, cháu đói, khóc... Tôi đã trao tiền cho mẹ cháu đầy đủ và gọi điện để mẹ cháu cám ơn bà.Tôi cũng xin cám ơn bà đã cho tôi tận mắt nhìn thấy nghĩa cử cao đẹp của một công dân thành phố mang tên Bác.

Những tình huống phức tạp trong chữa cận thị còn nhiều lắm, tôi chưa thể viết hết ra một lần. Tự thấy có xử lý được những tình huống đó thì hiệu quả chữa cận mới cao. Tôi còn kém cỏi lắm, nhiều trường hợp xử lý không được, không biết mạn đàm với ai, đành bó tay, trong lòng đau đáu phiền muộn, chỉ còn biết tự an ủi bằng câu: “Chữa được bệnh chẳng ai chữa được mệnh trời”.

Bài viết đã dài vẫn chưa hết những chuyện muốn kể, những nỗi niềm muốn được chia sẻ. Làm phiền quý vị đã nhiều, xin được lượng thứ, cho phép tôi có đôi lời kết luận như sau:

Báo VietnamNet đã nhận xét về tôi là “Một lão nông đúng nghĩa” và “Ông Kỳ bấm huyệt thật lòng”. Còn tôi, tôi tự ý thức được mình chỉ là một nông dân chân đất, một anh bộ đội cụ Hồ về hưu, nhờ học Diện Chẩn ĐKLP Bùi Quốc Châu đã làm được nhiều việc lạ, đã bạo phổi vạch những luống cày, cấy đầu tiên trên cánh đồng cận thị hoang hóa ở huyện Quỳnh Phụ. Lúc đầu bị báng nhạo là “Đội đá vá trời, là lội ngược dòng”. Nay ơn trời đã có mùa vàng được dân chúng ghi nhận. Cô giáo Ánh Duyên ở Hạ Long, Quảng Ninh tặng tôi bài thơ “Đi cấy”:

Người ta đi cấy lấy công
Có hai ông cháu cấy không ruộng ghềnh
Một cây dò cắm lênh đênh
Đổi bao cặp kính ruộng ghềnh thắng to

Bấy lâu cháu cận rất lo
Được ông chữa khỏi hơn cho nghìn vàng
Tương lai sáng sủa vẻ vang
Ơn ông ơn cả đất làng Quỳnh Côi

Hôm nay đôi mắt sáng ngời
Cháu vui, cháu hát, cháu cười, cháu ca
Ông yêu thương hết mọi nhà
Cấy, ông thu cả vườn hoa học trò

Tương lai hạnh phúc trời cho

Tình ông cháu quý hơn kho bạc vàng
Chúc ông mạnh khoẻ an khang
Nước giàu, dân mạnh, nghĩa làng biết ơn.

Như vậy những gì cần làm, tôi đã làm, những gì cần đạt, tôi đã đạt. Dù rằng sự đạt được còn quá nhỏ nhoi, quá chật vật, quá điêu đứng. Giờ đây tôi hoàn toàn bình tâm, thư thái đánh giá những gì tôi làm được là nhờ có trí tuệ uyên bác của GSTSKH Bùi Quốc Châu soi sáng, có kinh nghiệm hay của các lương y Diện Chẩn tài danh. Tôi chỉ là người mẫn cảm với cái mới, ham học hỏi, học rồi thấy hay thì làm, làm rồi thấy tuyệt vời thì say, say rồi thì học nữa, làm nữa. Càng làm càng thấy đem lại lợi ích thiết thực to lớn cho người bệnh và gia đình người bệnh.

Tôi rất vui và cũng rất lo. Thông tin về Diện Chẩn chữa cận thị còn chưa được tuyên truyền quảng cáo, thế mà người cận ở nhiều tỉnh thành xa đã đến, còn đến. Cả huyện Quỳnh Phụ chỉ có mình tôi làm, quá tải lắm rồi. Hè 2012 lần đầu tiên ở xã An Lễ có 5 học sinh cận đến với Diện Chẩn. Phụ huynh các cháu cho biết chỉ riêng lớp 6 trường PTCS An Lễ có 29/36 HS mắc bệnh cận, chiếm tỷ lệ 80.55%. Cô giáo chủ nhiệm Đoàn Thị Hiền đã xác nhận thông tin đó là chính xác. Ở làng quê mà cận đã thế ở thành phố ai thống kê đâu mà biết?

Tôi cho rằng càng ngày cận càng gia tăng, liệu đến lúc nào đó có thành vấn nạn xã hội? Chuyện xa vời đó chẳng biết làm sao cứ ám ảnh tôi, giờ đây tôi mong  ai đó có tâm, có tầm, có bản lĩnh, có thẩm quyền nhận thức ra cái hay tuyệt vời của Diện Chẩn, khuyến khích mọi người học và làm Diện Chẩn để tôi khỏi phải đơn thân độc mã vật lộn trên cánh đồng hoang rộng lớn bao la, để đông đảo nhân dân được hưởng lợi ích to lớn do Diện Chẩn đem lại và để Việt Y đạo thật sự trở thành đạo chữa bệnh của người Việt Nam. Được như thế sẽ đem lại tự hào cho dân tộc./.

Ngày 20 .6. 2012

NGUYỄN ĐĂNG KỲ

 © 10/2013 - www.dienchanviet.com 

NHƯ LÀ ÔNG TIÊN
Kính tặng ông Kỳ

Quỳnh Hồng, Quỳnh Phụ, Thái Bình
Diện chẩn đã có từ lâu
Nhưng nay thày giỏi đếm đầu ngón tay
Quỳnh Hồng, Quỳnh Phụ thật may

Ông Đăng Kỳ có đôi tay tuyệt vời
Và ông có chí hơn người
Thông minh, sáng tạo, duyên trời ban cho
Đức dày, tài rộng, phúc to

Vượt bao rào cản để lo giúp người
Hèn sang một cũng như mười
Đến đây đều được ông cười hỏi han
Thế mà cũng đã chục năm

Chẳng màng danh lợi chẳng tham bạc tiền
Ông như ông bụt, ông tiên
Bệnh nhân già trẻ mọi miền nhớ ông./.

Ngày 24/5/2012
BS Vi Thị Hiền
TP Thái Nguyễn, tỉnh Thái Nguyên 

Phụ trang 2:
 © 10/2013 - www.dienchanviet.com 
Bài tiếp theo: Chữa mắt lác bằng Diện Chẩn