In bài này

Thời Diện Chẩn -05- Chữa bệnh tâm thần phân liệt bằng Diện Chẩn

Diện chẩn - Nguyễn Đăng Kỳ

*Nguyễn Đăng Kỳ 

Người bệnh tâm thần phân liệt đầu tiên được đưa đến nhà tôi để chữa bằng Diện Chẩn là việc bất ngờ ngoài sự suy nghĩ của tôi. Bởi lẽ 15h30 phút ngày 20/11/2001 tôi cầm cây dò huyệt chữa bệnh cho dân, thế mà ngày 28/02/2002 khi tuổi nghề chữa bệnh bằng Diện Chẩn của tôi mới có 100 ngày. Khi đó trong đầu tôi chưa hề có khái niệm gì về bệnh tâm thần. Anh nguyễn Đức Mùi 36 tuổi, sinh tại thôn Lương Mỹ, xã Quỳnh Hội, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình đã được đưa đến.

Anh Mùi vào Đăklăk lập nghiệp một thời gian sau thì bị bệnh tâm  thần ở dạng bỏ  nhà đi lang thang,  nói linh tinh.. Gia đình đưa anh Mùi vào bệnh viện Đăklăk chữa  một tháng không khỏi, lại đưa về bệnh viện Thái Bình chữa 2 tháng. Ra viện anh Mùi trở thành người ngây ngô, đi không nhớ đường về, nằm lì suốt ngày, mọi sinh hoạt cá nhân đều biếng nhác đến độ giữa trưa hè nắng nóng mà đi tắm cũng phải thúc đẩy nhiều.

 

Anh Mùi được người anh họ là Nguyễn Văn Bảy ở khu 2 thị trấn Quỳnh Côi cưu mang đưa đến với Diện Chẩn. khi đó nhà tôi rất đông bệnh nhân nhưng chủ yếu là những bệnh thông thường như: Đau lưng, đau chân, đại tràng, dạ dày, hen suyễn, viêm phế quản, mắt mộng, mắt mờ … còn tâm thần phân liệt thì chưa có ai nói tới. Nay anh Mùi ngồi trước mặt tôi: tiều tuỵ, bạc nhược, mắt lim dim, hỏi không trả lời … Tôi thật sự bối rối. Nghe anh Bẩy kể bệnh anh Mùi , tôi thấy thương, rồi trong đầu như loé sáng.  Sách diện chẩn có phác đồ. Thầy đã dạy, mình đã học, nay người bệnh đến không chữa khác gì phản thầy. Nghĩ vậy tôi mạnh dạn nhận chữa nhưng nói trước với anh Bẩy: Bệnh của anh Mùi khó chữa lại là nguời đầu tiên, tôi chưa có kinh nghiệm nhưng sẽ hết sức cố gắng, nếu không khỏi, gia đình đừng trách.”. Mừng quá, sau nửa tháng chữa trị, anh Mùi tỉnh táo, khoẻ mạnh, trí nhớ được phục hồi, tính tình lại siêng năng vui vẻ. Anh Mùi ở lại nhà anh Bẩy tĩnh dưỡng một thời gian, chiều chiều anh em đi tập thể thao trên phố huyện, sau đó anh về lại Đắc Lắc lao động bình thường. Phác đồ chữa trị như thế nào tôi sẽ trình bày ở phần sau.

 Việc anh Mùi khỏi bệnh tâm thần củng cố thêm niềm tin cho hàng trăm người có mặt ở nhà tôi lúc đó. Diện chẩn không thuốc mà khỏi bệnh là chuyện lạ có thật. Cô giáo Vân Anh trường THPT xã Nguyên Xá Đông Hưng Thái Bình tặng tôi bài thơ.

NHƯ ÔNG
Bao đời tích đức tích công
Quỳnh Hồng nay phát có ông Đăng Kỳ
Chữa bệnh thật đến lạ kỳ
Không tiêm không uống bệnh gì cũng lui
Bênh nhân ở khắp mọi nơi
Thương yêu tận tuỵ ông thời giúp ngay
Thiện tâm nên lộc vào tay
Đời ta gặp được mấy thầy như ông
Cổ tích xưa chuyện hư không
Diện chẩn Liệu Pháp ngay trong đương thời.
Nhân sinh ở dưới vòm trời
Bách nhân bách nghệ ai thời giống ai
Chữa bệnh không thuốc thật tài
Ước gì đời có nhiều người như ông.

 Người bệnh đến nhà tôi thêm đông. Xe đạp, xe máy xếp đầy sân, người ra người vào tấp nập. Lúc đó đang chuẩn bị bầu cử quốc hội, thời điểm nhạy cảm chính trị đó lại có đơn thư tố cáo tôi không có bằng cấp mà chữa bệnh vi phạm luật hành nghề y dược tư nhân… các cơ quan công quyền và chuyên môn đến kiểm tra nhiều lần. Tôi rất khổ, tốn nhiều thời gian tiếp đón, giải thích, chứng minh. Dân chúng được chữa khỏi bệnh hoan hỉ cảm ơn động viên khuyến khích lại giúp tôi nguôi đi mọi nỗi phiền toái

Người bệnh tâm thần thứ 2 được đưa tới là Anh Nguyễn Văn Phôi 46 tuôỉ, thôn An Phú, xã Quỳnh Hải, Quỳnh Phụ. Anh Phôi bị bệnh tâm thần ở dạng sợ hãi đủ mọi thứ: Sợ chính cái bóng mình in trên tường, sợ các chương trình quảng cáo trên tivi, sợ các cô áo quần có màu xanh đỏ… Anh cấm vợ con không được mở tivi, không được bật điện sáng…, sau 10 ngày Diện chẩn thần kinh anh trở lại bình thường, gia đình được giải thoát mọi nỗi lo lắng.

 Người bệnh tâm thần thứ 3 là cháu Ngô Doãn Minh 23 tuổi ở thôn Đại Nẫm xã Quỳnh Thọ, Quỳnh Phụ .Cháu Minh bị mất trí nhớ, đi chơi không biết đường về, gia đình phải nhờ phương tiện thông tin đại chúng tìm giúp. Sau một tháng mới tìm thấy cháu  đang lang thang ở ga tàu tỉnh Hải Dương, người gầy còm tiều tuỵ. Sau đó gia đình phải khoá cháu trong nhà thì cháu lại trèo tường ra sang nhà hàng  xóm lấy quần áo đang phơi cho vào hố nước tiểu, đổ xà phòng vào. Có người phát hiện ngăn lại thì cháu vác gạch ném. Nỗi bực tức của mọi người đều trút lên đầu mẹ cháu. Gia đình đưa cháu đến với Diện chẩn sau nửa tháng cháu trở nên điềm tĩnh, hiền lành, trí nhớ được phục hồi, tự nghĩ ra công việc để làm, giúp bố mẹ mọi công việc trong nhà , ngoài đồng…

 Người bệnh tâm thần thứ 4 là cháu Nguyễn Thị Xuyên 24 tuổi ở xã Quỳnh Giao huyện Quỳnh Phụ, Xuyên cùng bạn trai vào Bình Dương làm công nhân dày da. Hai người yêu nhau thắm thiết đã mấy năm và chuẩn bị làm đám cưới …Vậy mà Xuyên bị người yêu phản bội đi cưới cô gái khác. Uất quá, nghĩ nhiều Xuyên phát điên. Cháu Xuyên bị bệnh tâm thần dạng ức chế, do thất tình. Xuyên được đưa vào bệnh viện Bình Dương chữa nhưng không khỏi, sau đó gia đình đưa về bệnh viện Thái Bình chữa cũng không khỏi, Xuyên hay bỏ nhà đi chơi lang thang, nói năng lung tung, hát luyên thuyên luôn miệng chẳng bài hát nào nghiêm chỉnh … Khi đến với Diện chẩn những ngày đầu rất khó khăn, Xuyên luôn vùng vẫy hát múa, cười cợt…. Phải mất một tháng Diện chẩn Xuyên mới bình ổn, hợp tác chữa bệnh. Đến lúc đó Xuyên còn giúp đỡ mẹ con chị Yên người cùng làng đến chữa bệnh bại não. Khi Xuyên đã biết tự chủ, biết tự trọng và cư sử đàng hoàng, một cô gái đoan trang trong sáng cô không vào Bình Dương nữa, cô ở nhà lao động sản xuất bình dị cùng bố mẹ.

 Người bệnh tâm thần thứ 5 là Trịnh Thị Bích Việt ở xã An Vinh Quỳnh Phụ là Sinh viên đại học kinh tế quốc dân Hà Nội. Đột nhiên Việt thay đổi tính nết, suốt ngày nói ra những điều quái gở … nhà trường phải cho nghỉ học để chữa bệnh. Sau một tháng ở bệnh viện Hà Nội không có kết quả, gia đình đón về chữa bằng thuốc bắc (Bố Việt là thầy thuốc đông y) song cũng không khỏi bệnh. Thương con bố đưa Việt đến với Diện chẩn. Điều kỳ diệu là chỉ sau 10 ngày điều trị Việt khỏi bệnh lại đến trường học bình thường và đã tốt nghiệp đại học.

Như vậy năm 2002 có 5 bệnh nhân tâm thần chữa bằng Diện chẩn thì cả 5 người đều khỏi, trong đó có 4 người khỏi hẳn 1 người tái phát đó là Nguyễn Thị Xuyên . Nguyên nhân taí phát là sau khi khỏi bệnh Xuyên lại yêu người khác và lại bị  người yêu phản bội .

 Từ năm 2003 đến nay bệnh nhân tâm thần ở xa đưa tới đông, tôi đã mạnh dạn tự tin điều trị, tỷ lệ thành công cao. Kết quả tôi đã báo cáo một phần trong bài “Suy ngẫm về Diện chẩn và 10 năm rào cản”.

Quan sát những người tâm thần đã đến tôi thấy họ không ai giống ai, diễn biến bệnh tình rất phức tạp, nhưng nhìn chung có ba dạng tâm thần tôi đã chữa thành công đó là: Hoang tưởng, trầm cảm và cuồng. Còn dạng khác lạ tôi sử lý không thành phải  yêu cầu gia đình đưa đi thầy cao tay hơn. Chuyện này dài và rất tế nhị tôi chưa tiện nói ra.

Diện Chẩn điều trị các dạng trầm cảm:

Việc điều trị 3 dạng tâm thần nói trên . Tôi xin nêu mỗi dạng một nhân chứng.

1       .Bệnh tâm thần phân liệt dạng trầm cảm:

Bà Nguyễn THị Hường 57 tuổi ở xã An Lễ Quỳnh Phụ Thái Bình bị bệnh tâm thần phân liệt dạng trầm cảm. Bà được gia đình chạy chữa bằng đông, tây y không hiệu quả . Bà có người em trai là ông Nguyễn Văn Thiệp công tác tại trường đại học Y Thái Bình . Ông Thiệp đã nắm bắt thông tin về Diện chẩn nên góp ý kiến với anh rể đưa chị gái đến nhà tôi. Bà được đưa đến nhà tôi trong tình trạng lờ đờ mệt mỏi , không nói, không cười mắt lim dim uể oải như muốn ngủ , sắc mặt nhợt nhạt trắng xanh. Ông Thắng chồng bà cho biết cả ngày bà không muốn tiếp xúc với ai. Không làm gì, lúc nào cũng mệt mỏi chán chường , lại mất ngủ triền miên,  thuốc uống đầy đủ đúng liều lượng như chỉ định của bác sỹ nhưng không hiệu quả . Thăm khám bệnh cho bà tôi chẩn đoán: Bà Hường bị tâm thần phân liệt do suy nhược thần kinh , lại mất ngủ triền miên nên tình trạng suy nhược càng trầm trọng. Chồng bà cho biết thêm bà ăn rất ít, ép cũng không chịu ăn. Như thế là bà Hường không chỉ suy nhược thần kinh mà còn bị suy nhược cơ thể . tôi đã dùng phác đồ sau:

* Bệnh tâm thần phân liệt trong cuốn chìa khóa vạn năng:

103; 106; 300; 126; 127; 19; 50; 37; 1; 290

Phác đồ trên chỉ là chữa ngọn, còn gốc bệnh là suy nhược thần kinh. Tôi cho rằng chữa bệnh chỉ chữa ngọn là chưa đủ , phải chữa tận gốc . Suy nhược thần kinh trong cuốn chìa khóa vạn năng có 3 phác đồ:

-127;37;1;50;73;106;103

- 22;127;63;19;1;64;188;477;97;103

- 127; 19; 50; 1; 37; 103; 300; 324; 340; 106; 175; 107; 0

Trường hợp bà Hường tôi sử dụng phác đồ thứ 3 đã hiệu quả rồi . Những người nặng hơn thì sử dụng cả 3 phác đồ mới hiệu quả.

    * Chữa mất ngủ: 163; 53; 16; 14; 0; 124; 34; 103; 267; 217; 100; 51; 0

   *  Chữa suy nhược cơ thể tôi sử dụng bộ bổ âm huyết. 22; 127; 63; 7; 113; 17; 19; 64; 50; 39; 37; 1; 290; 0

*  Những người bị trầm cảm nặng thì dùng thêm bộ thăng: 127; 50; 19; 1; 73; 189; 103; 300; 0

 Những phác đồ trong sách chìa khóa vạn năng có sẵn, tôi chỉ việc lựa chọn , thao tác kỹ thuật cho chuẩn mực. Kết quả là bà Hường ăn ngon, ngủ ngon, sức khỏe tăng dần, bệnh tật giảm rõ rệt. Sau 46 ngày  chữa trị bằng Diện chẩn bà Hường trở lại là một phụ nữ vui vẻ, khỏe mạnh , đảm đang. Năm tháng sau chồng bà đi chợ Quỳnh Côi có ghé thăm tôi báo tin vui , bà Hừơng khỏe mạnh, sản xuất và buôn bán thuận lợi. Ông cám ơn tôi một lần nữa và chúc tôi chữa khỏi bệnh tâm thần phân liệt cho thật nhiều người. Khi tôi viết bài này thì ông Thắng bà Hường giới thiệu thêm 2 bệnh nhân tâm thần nữa ở xã An Bài đễn chữa.

 2       - Bệnh tâm thần phân liệt dạng cuồng:

 Chị Nguyễn Thị Thu Hiền ở Hoài Đức Hà Nội, chủ cửa hàng may thời trang, công việc làm ăn phát đạt, thu nhập khá. Chị có thai sắp đến này sinh không đủ sức đảm đương công việc, chị thuê người quản lý cửa hàng.  Người quản lý làm việc không tốt, hàng mất, tiền thâm hụt, mất cả thương hiệu, khách hàng bỏ đi… Chị Hiền tiếc của, bực bội rồi phát cuồng. Trước đây chị vốn là phụ nữ vui vẻ, điềm tĩnh, thương chồng, quý con, hòa nhã với mọi người, thế mà bỗng chốc thành người nôn nóng, thô bạo, mắng cả mẹ đẻ, mẹ chồng, lần mắng nào cũng gay gắt xấc xược. Lúc đầu gia đình tưởng chị hỗn láo, giáo dục rồi mắng. càng mắng chị càng khùng, cãi chan chát. Đến mức đó rồi gia đình đưa chị đi khám, bác sỹ kết luận chị bị bệnh tâm thần phân liệt. Gia đình chạy chữa cho chị tích cực cả đông, tây y kết hợp cầu cúng, bệnh không chuyển. Bố đẻ của chị thăm dò dư luận biết đến Diện chẩn. Ông đưa con gái về nhà tôi. Những ngày đầu mẹ đẻ của chị không tin liên tục gọi chị về uống thuốc. Chồng và bố đẻ động viên chị ở lại chữa bằng Diện chẩn. Bản thân chị thấy bệnh giảm nhanh nên không về. Trước sức ép của mẹ đẻ, sau 10 ngày chữa trị, chị xin về 1 ngày cho mọi người thấy kết quả chữa bệnh khả quan như thế nào rồi lại tới nhà tôi chữa tiếp. Niềm tin với Diện chẩn của gia đình đã được toại nguyện. Chị Hiền khỏi bệnh trở về. 6 tháng sau chị gửi thư về cám ơn tôi và báo tin vui chị đã khôi phục lại cửa hàng và kinh doanh thuận lợi. Sau đó chị giới thiệu 1 người bệnh tâm thần khác ở quận Hoàng Mai Hà Nội về nhà tôi để chữa . Hôm nay chị lại giới thiệu anh Tô Văn Hùng 40 tuổi ở số nhà 518 Đội Cấn phường Ba Đình Hà Nội đến với Diện chẩn.

* Chữa bệnh cho chị Hiền tôi đã xử lý như sau:

-Phác đồ tâm thần phân liệt

-Suy nhược thần kinh

- Bộ thiếu dương : 324; 131; 41; (437); 235; 290; 184; 34; 156

Mỗi lần chữa trị tôi nhắc lại phác đồ trên 3 lần. Kết quả rất hay, tại nhà tôi lúc đầu chị Hiền hay nổi nóng cãi nhau với bệnh nhân khác, sau 3 ngày Diện chẩn bằng giải pháp trên chị Hiền đã cười, không cãi nhau nữa và chị kể cho tôi nghe nỗi đau khổ của chị, kể cả việc mẹ đẻ chị cản trở chị đi chữa bệnh ra sao, chồng chị thương chị như thế nào. Bố đẻ chị canh con gái mấy ngày thấy con chuyển bệnh, ông yên tâm để con ở lại nhà trọ. Khỏi bệnh chị Hiền tự ra bến xe mua vé về nhà. Những bệnh nhân tâm thần dạng cuồng khác tôi cũng chữa trị như trên và cho kết quả rất khả quan. Với người quá nặng thì ngoài bộ Thiếu Dương còn thêm bộ Giáng. Như vậy thao tác kỹ thuật có lâu hơn, phức tạp hơn tôi chấp nhận liệu trình phức tạp đó và đã gặt hái thành công.

 3-                         Bệnh tâm thần dạng hoang tưởng:

- Cô Phạm Thị Bé ở thôn La Vân xã Quỳnh Hồng huyện Quỳnh Phụ Thái Bình , cô Bé vào lập nghiệp tại xã Ealy KrôngPắc Đăklăk . Cô bị huyết áp cao, mất ngủ triền miên dẫn tới tâm thần phân liệt. cô đi lang thang, nói năng luyên thuyên. Cô được gia đình chữa trị mấy năm nhưng không khỏi.

- Cháu Phạm Thị Huyền 25 tuổi (cháu ngoại tôi) là sinh viên y tế cộng đồng . Hè năm 2008 cháu xuống thăm tôi thấy tôi chữa cận thị cho học sinh, sinh viên. Cháu thấy hay hay ngỏ ý “Ông ơi dạy cháu chữa cận với ” Tôi đang mải làm cũng trả lời ẫm ờ cho qua chuyện, không ngờ từ hôm ấy cháu ở lại nhà tôi . Mỗi tối tôi hướng dẫn cháu một việc (gọi là cầm tay chỉ việc) . Sáng hôm sau tôi cho thực hành luôn . Cháu Huyền sáng dạ, tiếp thu nhanh , làm được ngay. Hết hè cháu Huyền đã làm được nhiều việc . Say Diện chẩn cháu xin bố mẹ thôi không đi học Y tế cộng đồng nữa . Lý do cháu đưa ra là: “Ở nhà học ông cũng là chữa bệnh” đỡ tốn kém cho bố mẹ mấy chục triệu đồng . Bố mẹ không đồng ý nhưng trước sự quyết tâm cao của cháu  bố mẹ cháu đành chấp nhận. Tới nay cháu đã làm Diện chẩn với tôi được gần 5 năm . Cháu đã trưởng thành làm được nhiều việc . Người bệnh rất quý cháu . Chính cháu đã cùng tôi chữa bệnh tâm thần phân liệt cho bà Hường ,chị Hiền, anh Lơị, cháu Hưng, chị Thảnh … Cháu chủ động bàn với bố mẹ gọi cô Bé về để chữa bằng Diện chẩn (cô Bé là em gái của bố Huyền)

Cô Bé đến nhà tôi người lùn đậm, đen đúa quần áo lôi thôi xộc xệch, nói cười tự do, người ta hỏi một, cô nói mười , nói luyên thuyên , chẳng có đầu, chẳng có cuối.  Những lúc người ta chán không nói nữa thì cô nói một mình , cứ như có ai đó ngồi trước mặt cô , cãi vã với cô . Thực ra lúc đó trong đầu cô luôn văng vẳng tiếng nói của một người vô hình, cô Bé nói là cách đối đáp với người vô hình đó.

Kinh nghiệm chữa bệnh tâm thần mấy năm trước cho tôi kết luận: Cô Bé bị hoang tưởng. Phác đồ chữa trị của tôi là:

-Tâm thần phân liệt

-Suy nhược thần kinh

-Nếu huyết áp ổn định thì dùng bộ thiếu Dương, Cô Bé huyết áp cao tôi dùng phác đồ sau: 57-, 0-; 15-; 57-; 26-; 61-; 143; 15-; 15;  0 hoặc 14; 15; 16; 124; 34; 16; 14.

   Kết hợp bộ Giáng:   124; 34; 26; 61; 3; 143; 222; 14; 156; 87; 51; 15

Mỗi ngày chữa 4 lần (sáng 2, chiều 2) buổi tối cháu Huyền chữa thêm lần nữa. Cô Bé chuyển bệnh rất nhanh , ngày thứ 5 cô tỉnh táo hoàn toàn , cô tặng tôi bài thơ như sau:

BÀI THƠ CỦA BÉ
 Đêm nay Bé không ngủ
Ngày mai Bé ngủ bù
Đầu óc Bé lu mu
Như cái U trong não.
 
Bé ngồi dậy lạo xạo
Ghi lên mấy vần thơ
Bé cứ tưởng mình mơ
Cái đầu Bé nhẹ bẫng.
 
Buổi sáng đầu nặng trĩu
Bây giờ sao bâng khuâng
Ông bấm có bốn lần
Mấy cái huyệt trên mặt.
 
Đúng đây là sự thật
Bé tỉnh táo thật rồi
Bế vội lên xe thôi
Đến nhà ông chữa tiếp.
 
Ông thầy Kỳ hay thật
Chữa được cả bệnh điên
Mai Bé về Tây Nguyên
Nói cho mọi người biết.

Cô bé xin nghỉ chữa, đòi về. Tôi không đồng ý. Nếu về vội bệnh dễ tài phát. Tôi động viên cô ở lại chữa bổ sung củng cố. Anh trai, chị dâu cũng động viên cô ở lại, nhận tài trợ toàn bộ ăn uống chi tiêu, Cô ở lại chữa bổ sung thêm 5 ngày nữa.
     Hôm đó 150 học sinh sinh viên chữa cận thị ở nhà tôi cử 3 người đại diện lên UBND xã gặp đồng chí Bí thư Đảng uỷ và Đ/c chủ tịch xin phép tổ chức một đêm liên hoan tại sân nhà tôi, với tên gọi “Diện chẩn Ai Đồ”. Mục đích là “chúc mừng ông Kỳ mười năm chữa bệnh bằng Diện chẩn thắng lợi, chúc mừng các bạn khỏi cận ra về và động viên các bạn còn ở lại tiếp tục chữa cận”. Đêm liên hoan khá đông vui, phụ huynh các cháu ở Thị trấn Quỳnh Côi và mấy xã gần cũng tới dự. Ông Nguyễn Huy Hoá phó chủ tịch UBND xã trực tiếp theo dõi giúp đỡ. Các cháu đọc thơ, hát tiếng Việt, tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Trung Quốc, diễn kịch tự biên đề tài về Diện chẩn. Cô Bé rất phấn chấn xin tham gia góp vui, cô đọc bài thơ:

Tôi mừng thoát khỏi bệnh điên:
          Lăng xăng tăng tả tôi đi     
Ba lô quần áo tôi thì lên xe
Con tôi dặn bảo những gì
Chẳng nghe tôi mải le te nói cười
Mọi người ngơ ngác nhìn tôi
Còn tôi  cứ nói, cứ cười luyên thuyên
Bệnh tôi đời bảo là Điên
Lúc trầm lặng, lúc bùng lên nói bừ
aTôi về quê mẹ ngày xư
aNhờ thầy Diện chẩn bây giờ tỉnh r
aLa Vân- Lương Cụ đâu x
aThầy là thầy của quê cha mẹ hiền
Tôi mừng thoát khỏi bệnh điên
Chào thầy tôi lại vào miền quê x
aTây Nguyên rừng núi bao l
aCon cháu tôi chắc hẳn là mừng vui
Chúc thầy mạnh giỏi thầy ơi
Chữa được nhiều người bệnh khó như tôi.

Tiếng vỗ tay hoan hô kéo dài, Cô Bé vẫn đứng đó , khi tiếng vỗ tay ngớt cô nói: Bà  con ta về đây chữa bệnh được nhân dân trong thôn giúp đỡ nơi ăn, chốn ở chu đáo. Trong những nhà trọ tôi thích nhất là nhà Nhung Biên. Xin đọc tiếp bài:
 Thơ tặng Nhung Biên
 Nhung Biên đẹp nhất trên đời
Vợ chồng nhân đức giúp người khổ đau
Người bệnh chẳng phân giàu nghèo
Cũng không kịp hỏi ở đâu đến nhà
Giang tay đón tiếp, chẳng nề hà
Nhà Nhung nhà trọ thật là đông vui
Tính ra đã 10 năm rồi
Hàng ngàn người bệnh có nơi nương nhờ
Bé cũng là người sa cơ
Bệnh Điên khỏi được là nhờ trời thương
Thầy Kỳ chữa bệnh lạ thường
Không thuốc khỏi bệnh ai lường được đây
Nhà Nhung cơm nước đủ đầy
Mền mùng chăn chiếu lời hay ngọt ngào
Qua sông nhớ mãi nhịp cầu
Nhà nghèo lại giúp người nghèo tận tâm
Một miếng ăn, một đêm nằm
Qua cơn hoạn nạn trăm năm ghi lòng
Nhung Biên tốt bụng vô cùng
Cám ơn nhiều lắm, nói không đủ lời./.

Cô Bé đã làm được những bài thơ như thế, tôi không còn gì e ngại, đồng ý cho cô về Tây Nguyên. Thỉnh thoảng cô điện về cho anh chị báo tin vui, cô mạnh khoẻ, lao động bình thường. Vừa rồi cô giử ảnh về và cho biết cô  đã tham gia đội văn nghệ quần chúng địa phương. Cô thường diễn tấu hài. Tiết mục do cô tự biên tự diễn. Cô thường xuyên  đi diễn phục vụ các hội nghị, lễ hội…Từ người tưởng như vô dụng , nhờ Diện chẩn đã trở thành người hữu ích. Hạnh phúc đến với cô Bé và gia đình.
 Cô Bé tham gia biểu diễn văn nghệ quần chúng và chụp ảnh lưu niệm cùng chồng.
 Cô Bé tham gia đội văn nghệ địa phương với tiết mục “Tấu hài” thật đặc sắc. Cô chụp ảnh lưu niệm cùng cán bộ địa phương.
 Hạnh phúc cũng đến với tôi. Chữa khỏi bệnh cho những người như cô Bé, bà Hường, chị Hiền… tôi được người bệnh yêu mến quý trọng. Thơ là hình thức được nhiều người lựa chọn bày tỏ lòng tin với Diện chẩn, bày tỏ tình cảm yêu mến với người làm Diện chẩn. Đồng chí Đào Thế Anh ở 43 Nguyễn Chí Thanh Hà Nội tặng tôi bài thơ:           

SAO …
 Đêm nay ngồi ngắm trăng sao
Thấy một ngôi sao sáng tỏ
Cháu nhận ra là sao ông đó
Bàn tay ông với cây dò nhỏ
Đã làm nên điều kỳ diệu cho đời.
 
Cháu đến nhà ông như tất cả mọi người
Thân đau đớn và tâm phiền não
Bệnh tật giằng giai triền miên nứu kéo
Ai bảo đâu cũng vội vã lao theo
Mỗi bước đi cay đắng nhận vào
Tiền như lá vàng thu trước gió
Thế mà ông với cây dò nhỏ
Không thuốc thang như có phép màu
Giữa ban ngày cứ ngỡ chiêm bao
Bệnh tiêu biến, trái tim sống động.
 
Cám ơn ông đã cho sức sống
Cho niềm vui hy vọng ở ngày mai
Cháu cứ ngồi ngắm kỹ bàn tay
Một bàn tay không còn lành lặn
Một cây dò nhỏ nhắn
Hình dung như một chiếc đũa thần.
 
Ngẫm nghĩ sự đời có khát triền miên
Mới biết quý giọt sương đầu ngọn lá
Có trải những cơn đau vật vã
Mới biết yêu giờ phút thảnh thơi
Có trải tháng năm chạy chữa chơi vơi
Mới trân trọng bàn tay Diện chẩn
Có tất bật những cơn cùng quẫn
Mới hởi lòng giây phút ngắm trăng sao.
Nhân thế này là cả trời sao
Ngôi sáng tỏ là sao Ông đó
Cháu ước mong ở đâu cũng có
Những ngôi sao sáng tỏ bầu trời./.

 Những bài thơ như thế khích lệ tôi thêm yêu Diện chẩn, học và làm Diện chẩn tốt hơn.

Thưa quý vị đồng môn Diện chẩn: Nhìn vào những phác đồ, những sinh huyệt tôi đã dùng để chữa bệnh tâm thần phân liệt ở cả 3 dạng quý vị chắc đã hình dung ra công việc tôi làm.

Trong tay tôi có cuốn tuyển tập đồ hình Diện chẩn-ĐKLP Bùi Quốc Châu, cuốn chìa khoá vạn năng, cuốn phác đồ chữa bệnh phản chiếu thần kinh đa hệ, cuốn giáo trình kỹ thuật chẩn trị bệnh bằng phương pháp Diện chẩn Bùi Quốc Châu. Tôi đọc kỹ từng trang rồi nhận thấy rất nhiều phác đồ chữa trị bệnh hay. Tôi coi mỗi phác đồ như một món  ăn thơm ngon, tinh khiết, bổ dưỡng. Rõ ràng GSTSKH Bùi Quốc Châu và các lương y Diện chẩn tài danh đã bày sẵn cỗ lên bàn rồi . Mâm tiệc có quá nhiều món, món nào cĩng thuộc hàng sơn hào hải vị . Tôi mạnh dạn đưa người bệnh tới , sắp xếp cho mỗi người ngồi một vị trí, tự tay tôi chọn cho mỗi người những món ăn thích hợp với khẩu vị , với thể trạng và bệnh lý của họ. Họ ăn ngon, ngủ say, sức khoẻ tăng trưởng, bệnh tật thoái lui, họ được giải thoát mọi nỗi lo âu đau đớn, họ hàm ơn Diện chẩn và ngợi ca Diện chẩn.

Bài viết này là tâm huyết của tôi dành để tri ân GSTSKH Bùi Quốc Châu, người thầy đã sáng tạo ra Diện chẩn, phương pháp chữa bệnh mới của Việt Nam rất độc đáo hiệu quả thật kỳ lạ, thật tuyệt vời. Tri ân các lương y Diện chẩn tài danh đã sáng tạo nhiều phác đồ kinh nghiệm hay góp phần làm phong phú cho Diện chẩn. Tri ân các quý nhân đã phù trợ tôi học và làm Diện chẩn đó là bác sỹ Nhân Đức ở thôn Bình Ngọc xã Quỳnh Hồng, ông Nguyễn Huy Đang  bí thư huyện uỷ huyện Quỳnh Phụ đã nghỉ hưu, cụ giáo Nguyễn Tiến Thế, ông Nguyễn Đỗ Thiều nguyên hiệu trưởng trường PTCS xã Quỳnh Hồng, nhà giáo Nguyễn Lạp Bích ở Phù Cừ Hưng Yên, các nhà giáo Nguyễn Lương Hoàng, Ngô Bá Thất, Khương Thị Thơm ở phòng giáo dục Thanh miện Hải Dương. Nhà thơ Trần Hoa Tím, nhà giáo Đoàn Ánh Duyên ở Hạ long Quảng Ninh … Bài viết này còn nhằm đáp ứng yêu cầu của nhiều vị là đồng môn Diện chẩn muốn được chia sẻ kinh nghiệm chữa bệnh tâm thần đã điện thoại đến tôi.

 Tôi đã tường trình trung thực, khách quan diễn biến của người bệnh, suy nghĩ và chuẩn đoán của tôi, giải pháp tôi lựa chọn, kết quả việc tôi làm. Đúng hay sai, tốt hay xấu mong được quý vị tham gia góp ý giúp tôi nâng tầm hiểu biết học và làm Diện chẩn tốt hơn nữa, phục vụ nhân dân nhiều hơn nữa. Xin được cám ơn trước thịnh tình của quý vị.

 Quỳnh Hồng ngày 20/11/2012

Nguyễn Đăng Kỳ 

 © 10/2013 - www.dienchanviet.com